“Dù sao cái gì?” Thác Bạc Liệt rất chờ mong câu sau của hắn, dường như cảm thấy câu này chính là điểm mấu chốt.
“Dù sao Vệ Quốc Công vẫn luôn chú ý đến động tĩnh của Hoàng Thượng từng giây từng phút, cho nên chủ tử để Trác đại tướng quân trấn thủ biên giới, sau đó một mình trở về.” Hàn nói chuyện cũng không hề có chút mập mờ.
Thác Bạc Liệt hiểu rõ, nhưng cũng biết chuyện mình xuất cung sẽ làm cho Thái hậu bất mãn, cho nên tiện tay đưa ra một khối ngọc bội.
“Ban đêm, để hắn tới gặp trẫm!”
Hàn rất nhanh lật tay lại, bắt được khối ngọc bội, lần trước khối ngọc bội này đã cứu được một mạng của Như Ý, có vẻ rất quan trọng, sau khi hắn cáo lui với Hoàng Thượng, phi thân một cái, rời khỏi hoàng cung mà không có bất cứ cản trở nào.
“Bẩm chủ tử, Hoàng Thượng cho thuộc hạ khối ngọc bội này, cho ngài buổi tối đến Hoàng cung gặp hắn, hắn dường như có chút cố kỵ.” Hàn vừa về đến, không hề chập chạp đem toàn bộ tin tức báo lại cho Trác Lỗi, hiển nhiên Trác Lỗi bây giờ đang rất gấp gáp.
Trác Lỗi nhận lấy ngọc bội, xem ra bản thân mình đúng là có duyên với khối ngọc bội này, nếu như không phải có khối ngọc bội này, tiểu muội của mình lâm vào tình cảnh gì, hắn cũng không biết lúc trước nếu như hắn đến chậm một bước, như vậy bản thân sẽ hối hận đến mức nào.
“Ngươi phải thường xuyên giữ liên lạc cùng Trác Tuấn, bây giờ là thời kỳ nhạy cảm, ta không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-cua-bao-quan/1772688/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.