Hoắc Hoành nhanh tay lẹ mắt lui về sau một bước mới tránh được.
Nhiếp Nhiên muốn thừa thắng xông lên, nhưng thể năng của cô so với Hoắc Hoành thật sự mà nói chênh lệch hơi lớn, chờ sức bật qua rồi, sức lực bắt đầu trở nên chậm đi rất nhiều.
Hoắc Hoành biết thể năng của cô yếu cho nên cố ý kéo dài thời gian dây dưa với cô, muốn tiêu hao thể năng của cô.
Nhiếp Nhiên nhanh chóng phát hiện ra, cô muốn dùng chút thể lực cuối cùng của mình đánh ngã anh, nhưng Hoắc Hoành đâu có dễ để cô thành công như vậy.
Anh khẽ móc chân, kẹp chặt mắt cá chân Nhiếp Nhiên, sau đó thuận thế kéo một cái.
Nhiếp Nhiên bị anh kéo, đứng không vững bị anh ép xoạc chân ra.
Thân thể này không có độ mềm mại như thân thể kiếp trước, đương nhiên không chịu nổi, cô lập tức dùng một tay chống xuống đất, biến bị động thành chủ động đá Hoắc Hoành đang giam cầm mình ra rồi chụp lấy xương đầu gối của anh.
Thủ pháp quyết đoán dữ tợn khiến Hoắc Hoành thầm kinh hãi.
Nhưng may mà anh phản ứng khá nhanh để lui lại mới tránh được không bị móng vuốt của cô cào vào.
Sau đó nhân lúc tốc độ của cô dần dần chậm lại, anh tranh thủ một khe hở, lập tức khống chế tay cô, đồng thời móc lấy gót chân của cô, khiến cô không dùng được sức.
Sau khi khống chế cô, lúc này Hoắc Hoành mới cười khẽ hỏi: “Thế nào, phục rồi chứ?”
Nhiếp Nhiên hơi kinh ngạc hỏi: “Ai dạy anh đánh đối kháng thế?”
“Thầy, sau đó Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598751/chuong-1460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.