Xe xuất phát từ sân bay, đi xuyên qua phố xá náo nhiệt.
Càng đi đến gần nhà họ Hoắc, xe cộ trên đường càng ít.
Lại qua nửa tiếng nữa, biệt thự hoa viên quen thuộc cuối cùng xuất hiện ở trước mắt Nhiếp Nhiên.
Hai cánh cửa sắt chạm hoa rỗng từ từ mở ra, xe chậm rãi lái vào.
Nhiếp Nhiên bị đám vệ sĩ kia mời xuống xe.
Cô nhìn thấy chú Trần đỡ Hoắc Hoành xuống, sau đó đẩy anh đi vào trong nhà nên cũng đi theo.
Ba người cùng tiến vào phòng khách nhà họ Hoắc.
Một năm trước, cô dùng thân phận bạn gái của Hoắc Hoành vào đây, cũng ngay tại chỗ này tận mắt thấy Hoắc Mân thua không còn manh giáp trước Hoắc Hoành dửng dưng thế nào.
Không biết lần này có may mắn thấy Hoắc Chử bị Hoắc Hoành đánh bại như thế không?
“Anh Hai?” Một giọng nói đột nhiên vang lên.
Nhiếp Nhiên nhìn lên tầng hai, một người đàn ông anh tuấn tướng mạo xuất sắc đứng ở trên cầu thang, đang cười rất vui vẻ. Trong đôi mắt khi cười mang theo sự lạnh lùng xấu xa, đôi môi mỏng cong lên, nhìn thế nào cũng có cảm giác như kẻ thù.
Anh Hai?
Nhiếp Nhiên khẽ nhướng mày.
Không cần phải nói, người này chắc là Hoắc Chử trong truyền thuyết rồi.
Hắn chậm rãi bước xuống, đi tới trước mặt Hoắc Hoành, hai tay đút túi, nhàn nhã hỏi: “Nghe nói lần đi công tác này của anh Hai vô cùng mạo hiểm.”
Trong lời nói của hắn mang theo ý hả hê.
Hoắc Hoành bình thản đáp: “Chỉ xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn mà thôi.”
“Chút chuyện ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598729/chuong-1438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.