KHÔNG PHẢI NGƯỜI CỦA CẢNH SÁT (4)
Cách làm người của anh ta?
Đen... đen ăn đen?
Nghĩ đến câu nói của Lý lão, cả người Cát Nghĩa giống như là bị sét đánh trúng, tinh thần sụp đổ.
“Mày! Mày! Rốt cuộc mày đã đổi lô hàng kia bằng cách nào!”
Đôi mắt Hoắc Hoành dưới lớp kính thâm sâu mà ôn hòa, không nhìn ra bất cứ lực sát thương nào, có điều lời nói ra lại như mũi nhọn, “Ông nên hỏi, người của Đường Lôi Hổ sao lại chết?”
Người của Đường Lôi Hổ...
Cát Nghĩa nhớ lại khi đó Triệu Lực nói trước khi bọn họ đến, đám người đó đã chết hết rồi...
Ông ta lập tức hiểu ra.
Là hắn!
Là hắn phái người giết người của Đường Lôi Hổ, sau đó mang toàn bộ hàng đi!
Hóa ra khi đó kế hoạch đã bắt đầu rồi!
“Hóa ra ngay từ đầu... ngay từ đầu chúng mày đã...” Cát Nghĩa tức quá hộc cả máu.
Nhiếp Nhiên biết ông ta đã tới cực hạn rồi. Che giấu hoàn mỹ thân phận của mình xong, vậy thì đạo cụ Cát Nghĩa này không có ý nghĩa tồn tại nữa, cô lại giơ súng lên nhắm vào đầu ông ta, bóp cò.
“Đoàng” một tiếng, Cát Nghĩa ngã xuống đất.
A Báo và một thuộc hạ của Hoắc Hoành thấy một cô gái như Nhiếp Nhiên giết người mà mặt không đổi sắc thì trong lòng thầm chấn động.
Nhiếp Nhiên: “Được rồi, vấn đề Cát Nghĩa giải quyết rồi, vấn đề thứ hai phải giải quyết... ai mới là nội gián của cảnh sát?”
Câu nói của cô lập tức kéo vấn đề về lại điểm bắt đầu.
Nhiếp Nhiên vừa kéo họng súng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598657/chuong-1366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.