BỊ MẤT QUYỀN LỰC (4)
Quý Chính Hổ nói với vẻ không cảm xúc: “Cụ thể thế nào thì các cậu không cần biết, các cậu chỉ cần biết bây giờ kế hoạch đã định có thay đổi thôi. Các cậu chỉ cần tóm gọn Cát Nghĩa và những đối tác của ông ta là coi như đã hoàn thành nhiệm vụ.”
“Tóm Cát Nghĩa và đối tác của ông ta?”
“Đúng vậy, hiện giờ các cậu đã làm tới đâu rồi?”
Uông Tư Minh nghiêm túc đáp: “Chúng tôi đã lấy được lòng tin của Cát Nghĩa, còn ba ngày nữa ông ta sẽ cùng với những người đó bàn về vấn đề con đường hợp tác, địa điểm ở nhà máy bỏ hoang kia.”
Quý Chính Hổ suy nghĩ vài giây, nói tiếp: “Vậy hôm đó hành động tôi sẽ liên hệ phía cảnh sát, bắt hết toàn bộ bọn chúng.”
Uông Tư Minh tỏ vẻ khó hiểu: “Nhưng…lần này Cát Nghĩa bàn chuyện con đường hợp tác là để có thể thiết lập hợp tác lâu dài với người mua lớn nhất kia, tại sao chúng ta không chờ thêm, tới lúc đó cũng tóm gọn người đứng đằng sau kia luôn?”
“Phải đó, tại sao không nhẫn nại chờ thêm chút nữa?” Dương Thụ cũng hỏi.
Quý Chính Hổ nghiêm mặt nói: “Cấp trên nói thế nào chúng ta cứ làm như vậy. Không có tại sao!”
“Rõ!” Uông Tư Minh và Dương Thụ đồng thanh đáp.
Sau đó, hai người lập tức rời khỏi, nhanh chóng về sàn đấu, tránh để Cát Nghĩa nghi ngờ.
Cả một buổi chiều, bề ngoài bọn họ giả bộ không sao, nhưng trong lòng lại vô cùng rối rắm.
Bọn họ thật sự không hiểu được, sắp có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598633/chuong-1342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.