CHẾT HẾT RỒI (3)
“Tôi biết rồi.”
Cô gật đầu, dáng vẻ hoàn toàn không để tâm.
Cát Nghĩa thấy dáng vẻ lười biếng ấy thì thật sự là không làm gì được cô.
Nói cô không làm việc tử tế, cô trực tiếp thay mình đánh hạ địa bàn của Đường Lôi Hổ.
Nói cô nghiêm túc cố gắng làm việc vì mình, nhưng cô lười nhác như vậy, ngay cả trả lời mình cũng qua loa cho có.
Cuối cùng ông ta không nhịn được gõ bàn, “Lần này cô làm việc thật sự là quá mạo hiểm, nếu như xuất hiện chút sai lầm, tôi cũng sẽ bị kéo vào.”
Nhiếp Nhiên ngước mắt lên: “Vậy thì làm thế nào, tôi cũng không thể ngủ với ông ta được đúng không? Cát gia, tôi nói rồi tôi chỉ bán mạng.”
Cát Nghĩa bị cô chặn họng, khựng lại mấy giây lại tiếp tục nói: “Nhưng cô cũng không thể quang minh chính đại giết ông ta, còn ném ông ta xuống dưới như vậy.”
Đúng là quá ngang ngược!
Ngộ nhỡ người dưới tầng bị hoảng loạn, khiến người của Đường Lôi Hổ ở bên ngoài phát hiện ra, vậy sau đó phải xử lý thế nào?
“Vậy ông muốn tôi theo ông ta vào phòng, sau đó sẽ giết ông ta à? Như thế phiền toái lắm, giết luôn không phải tốt hơn à? Thật ra thì quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả. Bây giờ chúng ta không chỉ có hàng, hơn nữa còn chiếm địa bàn của ông ta thành của mình, tốt biết bao!”
“Lần sau làm việc vẫn phải cẩn thận sẽ tốt hơn, hôm nay nếu như không nhờ Hoắc tổng cho cô mượn người, cô có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598603/chuong-1312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.