CÔ GÁI NÀY XINH ĐẤY (7)
Sau khi ném người ra ngoài, Triệu Lực bối rối nói với Cát Nghĩa: “Nhưng mà tối mai có trận thi đấu của hắn, là ông chủ Đường tối nay đích thân đặt, đặt cửa lớn. Bây giờ không có người, chúng ta phải làm thế nào?”
“Vậy thì đổi một người khác.” Cát Nghĩa hơi bực mình với chỉ số IQ thấp đến đáng thương của Triệu Lực.
Triệu Lực lắc đầu, “Không được, đối thủ của hắn là tên mãnh tướng đắc ý của ông chủ Trịnh, rất nhiều người chỗ chúng ta đều không đánh lại được hắn.”
Sắc mặt Cát Nghĩa lập tức rét lạnh.
Sáng nay ông ta cũng biết chuyện này, lúc ấy ông ta cũng rất kinh ngạc sao lại có người liên tục đánh bại bốn tay đấm của mình.
Nhớ tới nụ cười của ông chủ Trịnh lúc đó, vẻ mặt ông ta trở nên rất khó coi.
“Chính là An Tử sáng nay bị số 2 đánh bại đó à?” Nhiếp Nhiên đang nhiệt tình ăn uống bỗng nhiên mở miệng nói một câu.
Câu nói nhìn như vô tình này lập tức nhắc nhở Triệu Lực, hắn lập tức vỗ đùi, kích động nói: “Đúng rồi, Cát gia, chính là tên này sáng nay đánh thắng An Tử đó, hay là… để hắn đánh xong trận này rồi hằng ném ra ngoài? Nếu không cũng không dễ ăn nói với ông chủ Đường.”
Triệu Lực nhỏ giọng thương lượng với Cát Nghĩa, hai tay căng thẳng không ngừng xoắn lại.
Cát Nghĩa còn chưa kịp lên tiếng, Nhiếp Nhiên đã phản đối ngay, “Ăn nói cái gì mà ăn nói, tên này dám cướp điện thoại với tôi, điều này đã đủ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598589/chuong-1298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.