CẮT ĐỨT HOÀN TOÀN - ANH SẼ HỐI HẬN (6)
Hình như ông ta đang gọi điện thoại.
Nhưng câu “tôi đã biết” kia là có ý gì?
Ông ta biết cái gì rồi?
Và ông ta hứa hẹn gì với đối phương?
Mặc dù trong lòng đầy nghi vấn nhưng Thiên Dạ không thể đứng ở cửa nghe lén thế này được, cô ta đành gõ cửa cắt ngang cuộc nói chuyện trong phòng.
Quả nhiên, sau khi nghe thấy tiếng gõ cửa, giọng nói của Cát Nghĩa ở trong phòng hạ thấp xuống, ông ta nói thêm vài câu rồi vội vàng cúp máy.
“Vào đi.” Giọng Cát Nghĩa hơi trầm, có vẻ như vừa rồi bị ngắt quãng cuộc gọi nên ông ta hơi khó chịu.
Thiên Dạ mở cửa đi vào, chào hỏi: “Cát gia.”
Cát Nghĩa vừa nhìn thấy là Thiên Dạ, sắc mặt rõ ràng thoáng tốt lên rất nhiều, ông ta cười nói: “Tiểu Thất à, gần đây sức khỏe tốt chứ?”
“Đã khỏe rồi ạ.”
“Vậy là tốt rồi, cô không sao thì tôi cũng yên lòng.”
Ông ta đang quan tâm mình à?
Nếu như quan tâm thì vì sao nhiều ngày như vậy rồi mà vẫn không gọi mình tới đấm bốc, thậm chí có đôi khi còn không tới.
Nhưng nếu nói là ông ta không quan tâm đến mình nữa, vậy cái thái độ thở phào, buông lo lắng xuống như bây giờ đến từ đâu.
Khi Thiên Dạ đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình thì điện thoại của Cát Nghĩa lại đổ chuông.
Thiên Dạ biết điều muốn đi ra ngoài nhưng Cát Nghĩa lại chỉ vào ghế sofa cách đó không xa, ra hiệu cho cô ta ngồi xuống, sau đó bắt đầu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598550/chuong-1259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.