CẨN THẬN XÁC CHẾT TRÊN PHỐ (4)
Mấy người còn lại lập tức đi theo, ra khỏi bệnh viện.
Lý Kiêu đi tới bên cạnh cô, hỏi: “Người kia không phải ở thành phố A sao?”
Vừa nãy, ngay cái nhìn đầu tiên, cô đã nhận ra Lệ Lâm Xuyên.
“Bị điều qua đây.” Giọng Nhiếp Nhiên vẫn còn hơi lạnh lùng, dĩ nhiên trong đó còn có sự tức giận.
“Cùng với Thiên Dạ sao?”
Nhiếp Nhiên lắc đầu, “Không phải, là trùng hợp mà thôi.”
“Chị Nhiên, vừa nãy chị ngầu lắm đó, hai người kia bị chị mắng không nói được gì nữa.” Hà Giai Ngọc nịnh nọt.
Lý Kiêu thấy Hà Giai Ngọc tới thì không tiếp tục hỏi nữa, chỉ im lặng đi bên cạnh.
Nghiêm Hoài Vũ thì hừ lạnh một tiếng: “Mắng thì có tác dụng gì, đối phó với loại người xấu xa đi quấy rồi người khác như thế này thì phải vặn tay từng người một, giống như lần trước Tiểu Nhiên Tử vặn tay Thiên Dạ ấy.”
“Vặn một tay của Thiên Dạ còn nhẹ, nếu như tôi có khả năng, nhất định sẽ vặn gãy tay cô ta luôn! Nếu không vì cô ta thì Cổ Lâm sẽ không chịu khổ.”
“Chuyện này không phải cứ im ỉm là có thể giải quyết, bây giờ Cổ Lâm đã chuyển viện rồi, dựa theo lời hẹn của Nhiếp Nhiên với An Viễn Đạo, qua hai ngày nữa cũng phải về đơn vị, chúng ta nhất định phải tìm được cách giải quyết mới được!” Kiều Duy lên tiếng.
“Đúng đấy, chuyện này rốt cuộc phải như thế nào đây?” Nghiêm Hoài Vũ nhăn nhó băn khoăn, cuối cùng đề nghị: “Hay là chúng ta cùng đi nói chuyện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598522/chuong-1231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.