BẤT CỨ LÚC NÀO CŨNG LÀM CHỖ DỰA CHO EM (2)
Mấy ngày sau đó tinh thần cô khá hơn một chút nhưng vẫn không muốn nói chuyện với anh về chuyện đó nên cứ tiếp tục giả vờ ngủ. Nhưng không ngờ sức nhẫn nại của người này tốt hơn so với tưởng tượng của cô nhiều.
Cô cũng chẳng để ý, dù sao cô tự nhận là mình sẽ không thua anh về mặt nhẫn nại. Có điều mấy ngày nay cô cứ xuống tầng là thấy các cô lễ tân kia chỉ trỏ mình xì xào bàn tán, trong mắt tràn đầy vẻ hâm mộ khiến Nhiếp Nhiên hoàn toàn không chịu nổi nữa.
Thế nên tối hôm nay cô mới đợi anh đến, từ trước đến giờ cứ đúng hai giờ là anh đến mà hôm nay ba giờ anh vẫn chưa xuất hiện, Nhiếp Nhiên tưởng là anh đã từ bỏ rồi nên mới tắt đèn đi ngủ.
Đến lúc ba rưỡi, cô lại nghe thấy tiếng cửa mở nhè nhẹ.
Hơi thở của Nhiếp Nhiên thay đổi, sau đó cố gắng thở thật đều.
Cho đến khi Hoắc Hoành đi tới cạnh giường nhìn mình như mấy ngày trước, cuối cùng cô cũng không nhịn được nữa.
Hoắc Hoành hơi khựng lại, “Đứng đến khi em đồng ý nói chuyện với tôi mới thôi.”
Thật ra đâu phải anh không biết mấy ngày nay Nhiếp Nhiên giả vờ ngủ, chẳng qua là anh không vạch trần mà thôi. Anh biết Nhiếp Nhiên không muốn đối mặt với anh, thế thì anh sẽ chờ, chờ đến khi cô nguyện ý đối mặt. Cho dù làm như vậy anh sẽ phải chịu nguy hiểm rất lớn nhưng anh sẵn lòng.
Nhiếp Nhiên cau mày, chất vấn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598512/chuong-1221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.