THẲNG THẮN - CÔ ẤY XẢY RA CHUYỆN RỒI (8)
Lúc hai người bọn họ nói chuyện, cửa thang máy mở ra, Nghiêm Hoài Vũ và Kiều Duy đi từ bên trong ra.
Nghiêm Hoài Vũ vừa nhìn thấy Lý Kiêu và Hà Giai Ngọc đứng ở cửa thang máy, vội vàng hỏi: “Sao rồi sao rồi, chuyện sao rồi?”
“Chúng tôi đến chậm một bước, chị Nhiên đã nói hết ra rồi.” Hà Giai Ngọc chán nản nói.
Nghiêm Hoài Vũ: “Vậy An Viễn Đạo nói gì rồi? Thầy ấy có thái độ thế nào? Thầy ấy có nói muốn làm gì Nhiếp Nhiên không?”
“Thầy ấy nói phải báo về đơn vị, xử phạt Nhiếp Nhiên nghiêm khắc nhất.”
Nghiêm khắc nhất?
Lần này Nghiêm Hoài Vũ thật sự không thể bình tĩnh được: “Không được, tôi đi tìm An Viễn Đạo!”
“Vô dụng thôi, tôi vừa vào đó, bị sĩ quan huấn luyện An đuổi ra ngoài rồi.” Hà Giai Ngọc kịp thời gọi anh ta lại.
“Sao lại vô dụng? Cổ Lâm trúng đạn rõ ràng là do Thiên Dạ! Chẳng lẽ hai người không nhấn mạnh với thầy ấy tất cả những chuyện này đều là do Thiên Dạ giở trò à?” Nghiêm Hoài Vũ cuống đến nỗi giống như con kiến bò trên chảo nóng, mùa hè nóng bức, trên trán anh ta toàn là mồ hôi.
“Anh không quên Thiên Dạ là ai chứ?” Lý Kiêu lạnh lùng nhắc nhở.
“Cô có ý gì?” Nghiêm Hoài Vũ không hiểu.
“Thiên Dạ là người của An Viễn Đạo, cho nên rất có thể An Viễn Đạo sẽ thiên vị Thiên Dạ.” Kiều Duy giải thích thay Lý Kiêu.
Nghiêm Hoài Vũ xua tay nói: “Chuyện này không thể, Thiên Dạ nổ súng là sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598500/chuong-1209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.