ĐÁNH BẠI CÔ TA, NGƯỜI TIẾP THEO CHÍNH LÀ CÔ (3)
Trên mặt Lý Kiêu phủ một tầng sương lạnh, cô trả lời: “Không cần đâu.”
Sau đó cô đi qua Thiên Dạ, vào phòng huấn luyện.
Nhiếp Nhiên đút hai tay trong túi quần, đang định nghiêng người đi vào bên trong thì nghe thấy tiếng Thiên Dạ vang lên bên tai.
“Nhớ lấy những gì cô nói.”
Nhiếp Nhiên không hề dừng lại, đi thẳng vào trong.
Không biết có phải là do cố ý sắp xếp không mà Nhiếp Nhiên và Lý Kiêu là người lớp 6 nhưng lại được chia làm hai nhóm đồng thời tham dự sát hạch với lớp 1.
“Xem ra cô ta rất hao tổn tâm huyết đấy. Lần này đừng thua nữa, nếu không sẽ có lỗi với sự khổ tâm của của người ta.” Nhiếp Nhiên khoanh hai tay trước ngực, cười nhắc nhở Lý Kiêu.
Nhóm người thứ nhất vừa vào sân thì các sĩ quan huấn luyện cũng đứng ở vị trí chỉ định, lập tức ra lệnh, “Bắn sát hạch bắt đầu!”
Đoàng!
Đoàng!
Đoàng!
Tiếng súng liên tiếp không ngừng vang lên trong phòng bắn.
Nhiếp Nhiên không hề để ý đến thành tích bắn trận đầu tiên của hai người họ. Một người được An Viễn Đạo đích thân dạy bảo nhiều năm, một người vốn lớn lên trong gia đình quân nhân nên thành tích bắn ra về cơ bản sẽ không chênh lệch quá nhiều.
Đi kèm với mùi khói thuốc súng nồng nặc, tiếng súng vang lên hỗn loạn mấy phút ngắn ngủi rồi hoàn toàn ngừng lại.
Bia bắn được chuyển dần từ phía xa đến.
Không ngoài suy đoán, năm phát đạn trên bia của hai người đều trúng hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598402/chuong-1111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.