BỊ PHÁT HIỆN HUẤN LUYỆN RIÊNG (4)
“Cô thật sự định huấn luyện cho họ?” Dương Thụ không tin nên hỏi lại một lần nữa.
“Bọn họ cũng nói rồi đấy, dạy một cũng là dạy, dạy hai cũng là dạy thôi.” Sau khi nói xong, cô nhìn hai người kia mà cười như có như không.
Dám lén lút trêu ghẹo cô và Dương Thụ, hai thằng nhãi này ngứa da thật rồi!
“Đeo bao cát leo thang móc đi, lên xuống tính là một lần, tổng cộng ba trăm lần.”
Hai người kia lúc đầu còn đắc ý với Dương Thụ, nghe thấy Nhiếp Nhiên nói vậy thì nét mặt tươi cười lập tức tắt ngúm, “Hở?”
“Có ý kiến gì à?”
Nhiếp Nhiên thản nhiên liếc nhìn họ, hai người lập tức giật thót, “Không... không có ý kiến...”
Sau đó, hai người bắt đầu cõng bao cát trên lưng bắt đầu huấn luyện.
Dương Thụ thấy hai người kia tự làm tự chịu thì không khỏi bật cười, kết quả bị Nhiếp Nhiên trông thấy, cô lạnh lùng quát lên: “Cười gì mà cười, bị người ta theo dõi cũng không biết, phạt hít đất hai trăm cái cho tôi!”
Dương Thụ lập tức ngừng cười rồi đi chịu phạt.
Hơn bốn tiếng huấn luyện, sau trải qua sự giày vò đau khổ của Nhiếp Nhiên, Ngô Sướng và Lưu Hồng Văn đã bị luyện tới mức không còn ra hình người, chỉ có thể người này dìu đỡ người kia rời khỏi nhà kho.
“Tôi hỏi này, có phải cậu đã chịu huấn luyện rất lâu rồi không, cậu xin Nhiếp Nhiên huấn luyện cho mình từ bao giờ thế hả?”
Dương Thụ nghe vậy liền hừ một tiếng, “Ai bảo là tôi xin, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598356/chuong-1065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.