CÔ CÓ CHẮC LÀ HUẤN LUYỆN ĐƯỢC TÔI KHÔNG THẾ? (3)
Sau đó anh ta bước nhanh rời đi.
...
Sáng sớm ngày hôm sau, đơn vị dự bị nai nịt gọn gàng chờ đến lúc rời đi. Lý Tông Dũng nhìn thời gian, sắp đến giờ đi rồi mà vẫn chưa thấy Nhiếp Nhiên xuất hiện.
Đang suy nghĩ thì thấy Nhiếp Nhiên bước nhanh đến.
Lý Tông Dũng vừa định trách mắng thì lại thấy trong tay cô không có hành lý gì cả, khóe mắt chân mày đều mang theo ý cười.
Ông hơi ngẩn ra, sau đó bừng tỉnh hỏi: “Tên nhóc kia đồng ý rồi à?”
“Dĩ nhiên, tôi ra tay làm sao có thể có vấn đề.”
Lý Tông Dũng ngại vì binh lính của đơn vị dự bị ở bên cạnh nên chỉ có thể giả vờ nghiêm túc nói: “Được, vậy tôi đợi cô chiến thắng trở về. Nếu như cô không huấn luyện tốt cho cậu ta, làm mất mặt đơn vị dự bị, xem tôi xử lý cô thế nào.”
Xử lý cô?
Này! Chuyện gì thế hả, cô chỉ tiến cử thuận tiện huấn luyện giúp mà thôi, không nói bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.
Lúc Nhiếp Nhiên còn chưa kịp mở miệng kháng nghị, Lý Tông Dũng đã giành nói trước: “À đúng rồi, tên nhóc kia bảo tôi nói với cô một chuyện.”
Ông cố ý dừng lại một chút, sau đó nói: “Thấy cô đưa ra lựa chọn đúng cho nên nó đã âm thầm động tay động chân tiếp tục tạm giam Nhiếp Thành Thắng một tháng coi như phạt cảnh cáo, tức là một tháng tiếp theo sẽ không có ai quản cô. Nó nói, đây là phần thưởng cho cô.” w๖ebtruy๖enonlin๖e
“Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598335/chuong-1044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.