Chương trước
Chương sau
CÔ CÓ CHẮC LÀ HUẤN LUYỆN ĐƯỢC TÔI KHÔNG THẾ? (3)
Sau đó anh ta bước nhanh rời đi.
...
Sáng sớm ngày hôm sau, đơn vị dự bị nai nịt gọn gàng chờ đến lúc rời đi. Lý Tông Dũng nhìn thời gian, sắp đến giờ đi rồi mà vẫn chưa thấy Nhiếp Nhiên xuất hiện.
Đang suy nghĩ thì thấy Nhiếp Nhiên bước nhanh đến.
Lý Tông Dũng vừa định trách mắng thì lại thấy trong tay cô không có hành lý gì cả, khóe mắt chân mày đều mang theo ý cười.
Ông hơi ngẩn ra, sau đó bừng tỉnh hỏi: “Tên nhóc kia đồng ý rồi à?”
“Dĩ nhiên, tôi ra tay làm sao có thể có vấn đề.”
Lý Tông Dũng ngại vì binh lính của đơn vị dự bị ở bên cạnh nên chỉ có thể giả vờ nghiêm túc nói: “Được, vậy tôi đợi cô chiến thắng trở về. Nếu như cô không huấn luyện tốt cho cậu ta, làm mất mặt đơn vị dự bị, xem tôi xử lý cô thế nào.”
Xử lý cô?
Này! Chuyện gì thế hả, cô chỉ tiến cử thuận tiện huấn luyện giúp mà thôi, không nói bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ.
Lúc Nhiếp Nhiên còn chưa kịp mở miệng kháng nghị, Lý Tông Dũng đã giành nói trước: “À đúng rồi, tên nhóc kia bảo tôi nói với cô một chuyện.”
Ông cố ý dừng lại một chút, sau đó nói: “Thấy cô đưa ra lựa chọn đúng cho nên nó đã âm thầm động tay động chân tiếp tục tạm giam Nhiếp Thành Thắng một tháng coi như phạt cảnh cáo, tức là một tháng tiếp theo sẽ không có ai quản cô. Nó nói, đây là phần thưởng cho cô.” w๖ebtruy๖enonlin๖e
“Vậy tôi có phải cảm ơn anh ta không?” Nhiếp Nhiên lạnh lùng cong môi cười, đáy mắt toàn là ý châm chọc.
Nhưng Lý Tông Dũng cố ý giả vờ lớn tuổi không thấy rõ, vẫn nghiêm túc nói: “Tôi sẽ chuyển lời thay cô.”
Nhiếp Nhiên tức giận nghiến răng ken két.
Mấy người Nghiêm Hoài Vũ đứng ở cách đó không xa đang định xếp hàng lên máy bay trực thăng, vừa nhìn thấy Nhiếp Nhiên là lập tức không để ý đến kỷ luật chạy ra.
“Chị Nhiên, chúng em ở đơn vị dự bị chờ chị quay lại!” Hà Giai Ngọc rất quyến luyến.
Nhiếp Nhiên gật đầu cười, “Ừm, giải quyết xong chuyện ở đây tôi sẽ trở về.”
Cổ Lâm cũng vô cùng bịn rịn: “Nhiếp Nhiên, cậu ở đây một mình phải chăm sóc tốt cho mình đấy.”
Thấy Cổ Lâm, Nhiếp Nhiên lập tức nhớ ra chuyện kia, nói với Thi Sảnh: “Sau khi về cô đưa cậu ấy đi gặp bác sĩ tâm lý đi.”
Sắc mặt Cổ Lâm không tốt, đặc biệt là quầng mắt thâm đen, hiển nhiên là do thời gian dài ngủ không đủ gây ra.
Hồi đó vì uy hiếp đám cướp biển kia, thủ đoạn của cô đúng là thô bạo tàn nhẫn. Không trách nhóm người này được, dù sao đơn vị dự bị và đặc chủng vẫn có khoảng cách, những cách để thẩm vấn đó bọn họ đều chưa từng biết, cho nên Cổ Lâm tính tình tương đối ôn hòa có lẽ nhất thời không thể tiếp nhận ngay được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.