🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

MẤT MỘT NGƯỜI RỒI MÀ ÔNG TA VẪN CHƯA CHẾT (1)

“Ầm ĩ đủ chưa?” Giọng Nhiếp Nhiên lạnh lùng vang lên.

“Cô dựa vào cái gì mà đánh tôi, tại sao cô lại đánh tôi!” Anh ta tức giận gào lên.

Nhiếp Nhiên lạnh giọng nói: “Anh ta chết rồi, đây là sự thật không thể thay đổi.”

“Không, thầy ấy sẽ không chết, sẽ không đâu.” Dương Thụ khẽ rên rỉ, sau đó đột nhiên giống như nổi điên lao đi.

Anh ta đạp mạnh vào tên cướp biển đã nổ súng bắn chết Lâm Hoài.

Phụt!

Lực chân anh ta rất mạnh, trúng ngay tim tên cướp biển khiến hắn phụt máu ra ngoài.

Tên cướp biển vốn đã bị đạn bắn, giờ lại bị đạp như vậy, lập tức bỏ mạng tại chỗ.

Nhưng Dương Thụ lại như không biết, lực chân càng lúc càng mạnh hơn, đạp hết cái này đến cái khác, “Là mày, đều tại mày! Người nên chết phải là mày, phải là mày!”

Mọi người thấy anh ta nổi điên nhưng không có ai tiến lên ngăn lại. Bởi vì bọn họ cũng hận, cũng buồn, cũng đau lòng!

Một người đang sống yên ổn, một giây trước còn đi theo bọn họ định chiến thắng trở về, nhưng một giây tiếp theo đã chết rồi.

Động tác của Dương Thụ lặp lại khoảng một phút là Nhiếp Nhiên đã không kiên nhẫn được nữa.

Phát tiết tâm trạng thích hợp dĩ nhiên có thể hiểu, nhưng cái kiểu lãng phí thời gian không có chút ý nghĩa nào như thế này thì không được.

“Đủ rồi, hắn đã bị anh đạp chết rồi.”

“Là mày, là mày, là mày...” Dương Thụ không hề để ý đến lời cô, vẫn đạp

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598303/chuong-1012.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
Chương 1012
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.