ĐẶT NẶNG LỢI ÍCH - HAI NGƯỜI GẶP LẠI (2)
Rõ ràng là tới để điều tra xem thân phận của Hoắc Hoành là thật hay giả.
Tuy rằng biện pháp hơi ngu ngốc, nhưng ít nhất đám người này cũng coi như cẩn thận.
Có điều, càng cẩn thận thì càng chứng minh bọn họ đã ưng lần hợp tác này.
Phó lão đại bị vạch trần thẳng như thế thì mặt tỏ vẻ hơi xấu hổ, sau đó lại nghe thấy anh nói là mình có thành ý thì lập tức thả lỏng không ít.
“Cậu... thật sự không phải chứ?” Phó lão đại chần chừ hỏi lại một câu.
“Không phải.” Hoắc Hoành liếc sang A Hổ ở bên cạnh, sau khi A Hổ thấy thế thì gật đầu, trả súng trong tay cho Phó lão đại.
Phó lão đại nhìn súng lục màu đen kia, trầm mặc một chút rồi nói: “Được, nếu ngài Hoắc đã khẳng định là không phải, vậy thì tôi sẽ tin cậu một lần.”
Nói xong, hắn nhận lấy súng giắt trở lại bên hông mình.
“Nhưng mà... dù có phải là thật hay không thì tôi cũng sẽ dừng hẳn vụ làm ăn này.”
Đúng lúc Phó lão đại yên lòng rồi thì lại nghe thấy Hoắc Hoành nói thế thì không khỏi sững sờ.
“Vì sao?”
“Lúc trước, sở dĩ tôi chọn anh để hợp tác là vì nhìn thấy sự bí ẩn của các anh, nhưng giờ bên quân đội đã đánh tới đây rồi, tôi có cần nhất thiết cứ phải tạo kho vũ khí ở đây không?” Hoắc Hoành mỉm cười hỏi lại.
Sắc mặt Phó lão đại tỏ ra nghiêm trọng: “Không... không thể nói thế được! Rõ ràng cậu đã nhận lời với tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598262/chuong-971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.