Chương trước
Chương sau
NHẢY XUỐNG BIỂN - HÀNH ĐỘNG ĐƠN ĐỘC (2)
“Ađúng rồi, anh cũng có thể dùng Kiều Duy, anh ta tương đối giỏi quan sát.” Nhiếp Nhiên lại nhanh chóng bổ sung thêm một câu.
Nghiêm Hoài Vũ bị so sánh kém bi thương nói: “Tiểu Nhiên Tử, sao cô lại không khen tôi, uổng công tôi luôn đối xử với cô tốt như vậy.”
Nhiếp Nhiên nhìn dáng vẻ vợ nhỏ uất ức của anh ta, cuối cùng vẫn khuyến cáo bọn họ, “Tôi chỉ có một yêu cầu với ba người, chính là có thể không nghe lời Lâm Hoài, nhưng nhất định không thể không nghe lời Uông Tư Minh, Phương Lượng và Lý Kiêu! Nhớ lấy!”
“Vậy cô thì sao? Cô muốn làm gì?” Bây giờ Kiều Duy mới mơ hồ cảm thấy một số vấn đề.
Nhiếp Nhiên đeo túi đồ tiếp tế lên lưng, nhìn ra bên ngoài cửa sổ, hình dáng hòn đảo kia đã dần dần hiện ra, “Tôi không đi cùng mọi người, tôi muốn hành động đơn độc.”
Nói xong, cô quay người đi ra khỏi khoang thuyền.
“Không được!”
“Không được!”
“Không được!”
Trong nháy mắt, mấy âm thanh cùng vang lên, dọa cô giật mình, người phản ứng lớn nhất là Dương Thụ ngồi ở cửa khoang.
“Sư đoàn trưởng ra lệnh chúng ta phải cùng hành động, cô không thể tự tiện rời đi.” Lâm Hoài nghiêm túc nói.
“Chúng ta chia binh hai đường, như vậy có thể tiết kiệm thời gian.” Nhiếp Nhiên giải thích.
“Vậy cũng không được! Cô không thể hành động một mình.”
“Không cho cô ấy hành động một mình, vậy thêm tôi thì sao? Tôi đi với Tiểu Nhiên Tử.” Nghiêm Hoài Vũ chen ngang, giơ tay nói.
Lần này còn chưa đợi Lâm Hoài từ chối thì Nhiếp Nhiên đã lắc đầu, “Không cần, tôi định đi thẳng đến phía trước, tương đối nguy hiểm, mọi người đừng theo tôi, tôi không muốn giống như lần trước.”
“Đó là chuyện ngoài ý muốn, tôi là hạt giống xuất sắc, đi theo cô chắc chắn không có vấn đề.” Nghiêm Hoài Vũ ra sức khuyên cô.
“Tôi cũng đi cùng em.” Lúc này, Phương Lượng cũng chủ động giơ tay đi đến bên cạnh cô, “Lần trước lúc em dã ngoại sinh tồn xảy ra chuyện sạt lở, thật sự là quá dọa người. Lần này tôi ở bên cạnh em, tôi nghĩ không đến nỗi xuất hiện vấn đề này nữa.”
“Không được, lớp 2 không quen thuộc hoàn cảnh trong núi, phải do mọi người dẫn vào núi, nếu không bọn họ cũng có thể sẽ bị lạc ở bên trong. Em không muốn cứu hết nhóm này đến nhóm khác.” Nhiếp Nhiên vẫn rất kiên định từ chối.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.