Nói thật lòng, anh ta rất thích cô nữ binh này, làm việc nghiêm túc, cần cù chăm chỉ, hơn nữa quan trọng nhất là lần này còn phối hợp với cảnh sát phá được án nữa.
“Tạm thời thì chưa, chỉ yêu cầu tôi tập luyện mà thôi.” Nhiếp Nhiên cười đáp.
“Sao cơ? Bảo cô đi tập luyện sao?” Lưu Đức kinh ngạc trợn mắt lên, nhưng ngay sau đó anh ta liền cười, “Đây là chuyện tốt đó! Lính cần vụ đâu có tiền đồ bằng binh sĩ! Cô là nữ binh đầu tiên được huấn luyện ở Quân khu 2 đó! Cố lên!”
“Tôi sẽ cố gắng.” Nhiếp Nhiên bình thản cười, sau đó rời khỏi tòa hành chính.
Lúc cô về đến nhà ăn, tất cả binh sĩ đều đang ăn cơm, không dám ý kiến bất cứ điều gì.
Rất hiển nhiên là bị chuyện lúc trưa dọa rồi, sợ cô lại đập ghế gỗ một lần nữa.
Ai nấy đều ngoan ngoãn hơn trước kia, không chỉ ngoan ngoãn hơn mà tốc độ ăn cơm cũng rất nhanh.
Thế nên hôm nay nhà ăn đóng cửa rất sớm.
Nhiếp Nhiên lau sạch sẽ tất cả các bàn, dọn sàn sạch sẽ, sau đó lớp cấp dưỡng bọn họ mới ăn cơm.
“Wow, hôm nay đồ ăn của lớp chúng ta sao lại tốt như vậy?” Một nam binh nhìn thấy lớp phó Vương bê thức ăn từ trong bếp lên thì mắt sáng lấp lánh.
Nhiếp Nhiên cởi tạp dề ngồi xuống bên bàn ăn nhìn, quả nhiên trên bàn đều tràn ngập đồ ăn ngon. Mấy nam binh của lớp cấp dưỡng nhìn chằm chằm thức ăn nóng hôi hổi trên bàn thèm nhỏ dãi.
“Lẽ nào là sinh nhật lớp trưởng?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598162/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.