Lâm Hoài nghe đám nam binh kia nói chuyện say sưa thì rất đau đầu.
Anh ta tưởng sau khi mình nói xong lời kia thì ít nhất sư đoàn trưởng sẽ điều Nhiếp Nhiên đến nơi khác, không để cho cô quang minh chính đại đi qua đi lại trong phòng ăn và tòa nhà hành chính nữa.
Nhưng Nhiếp Nhiên vẫn đúng giờ xuất hiện ở phòng ăn, sau đó lại giống như không có chuyện gì ăn xong rời đi, không hề bị ảnh hưởng.
Cho nên Lâm Hoài quyết định lại đi nói chuyện với sư đoàn trưởng một lần nữa, cố gắng lần này nhất định phải hỏi ra kết quả.
Nhân lúc nghỉ trưa, anh ta lại đến phòng làm việc của sư đoàn trưởng.
Cửa không khóa, anh ta vừa định giơ tay gõ cửa thì lại thấy Nhiếp Nhiên đang đứng trước bàn làm việc của sư đoàn trưởng, cúi đầu xem cái gì đó.
Vẻ mặt cô nghiêm túc, hoàn toàn không biết bên ngoài có người.
Lâm Hoài lập tức đẩy cửa ra, mắng: “Cô ở đây làm gì!”
Nhiếp Nhiên ngẩng đầu lên nhìn anh ta, đáy mắt giống như lóe lên một chút hoảng hốt, nhưng lại nhanh chóng bình tĩnh lại, “Tôi đang xem sắp xếp thời gian diễn tập sắp tới.”
Lâm Hoài không nhìn ra vẻ hốt hoảng vừa rồi của cô, đi nhanh đến bên cạnh cô, cúi đầu nhìn tờ giấy trên bàn: “Trong sơ đồ phân bố có sắp xếp thời gian à?”
Nhiếp Nhiên bị vạch trần nhưng vẫn bình tĩnh, “Đương nhiên, tôi có thể dựa theo phân bố địa hình và thể năng của những nam binh kia để chuyển đổi, tính ra thời gian bọn họ kết thúc.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598141/chuong-850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.