Nhiếp Thành Thắng thấy cảnh này chỉ có thể ngồi ở bên cạnh hùa theo.
Vốn dĩ ông ta muốn giới thiệu con trai mình với Khưu Bình, để sau này lót đường cho Nhiếp Dập, cuối cùng không ngờ không lót được đường cho Nhiếp Dập, ngược lại là lót xong đường cho Nhiếp Nhiên.
Cả bữa cơm ông ta vô cùng bực bội.
Đến tận lúc trước khi đi, Dư Thục vẫn không ngừng khen ngợi, “Tôi thật sự rất thích con bé nhà anh, nó rất có duyên với tôi.”
Dĩ nhiên Nhiếp Thành Thắng chỉ có thể cười theo.
Cuối cùng, đến khi Khưu Bình và Dư Thục mới rời đi, nụ cười trên mặt ông ta hoàn toàn biến mất, thay vào đó là ánh lửa phảng phất ở đáy mắt.
“Rốt cuộc là chuyện gì?” Trong giọng nói của ông ta là sự hung ác không che giấu được.
Nhiếp Nhiên thấy Nhiếp Dập đứng ở cửa sợ đến nỗi ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên, âm thầm cười lạnh, lần này đúng là rơi vào tay mình rồi.
Cô làm ra vẻ khó xử, nói: “Không có chuyện gì quá lớn đâu ạ.”
Nhưng Nhiếp Thành Thắng đâu có dễ lừa như vậy, ông ta lập tức trách mắng: “Nói mau!”
Nhiếp Nhiên nhìn Nhiếp Dập, cuối cùng nói: “Nhiếp Dập và chú Khưu từng cãi nhau trong thang máy ở khách sạn.”
“Cái gì!” Nhiếp Thành Thắng trợn to hai mắt.
Cãi... cãi nhau?. Ủng hộ chính chủ vào ngay == TRÙMt ruyện. co m ==
Con trai mình từng cãi nhau với Khưu Bình?
Chẳng trách vừa rồi sắc mặt Khưu Bình lại khó coi như vậy!
“Khi đó có lẽ là Nhiếp Dập mệt quá cho nên hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598127/chuong-836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.