Chương trước
Chương sau
Nhiếp Nhiên cảm nhận được bắp thịt trên cơ thể anh đang bắt đầu căng lên, ánh mắt lóe lên sự bất thường.
Cô vội vàng quay người muốn rời đi, đáng tiếc bị Hoắc Hoành nhanh tay lẹ mắt kéo lại, hơn nữa lại kéo cô vào trong lòng.
Tay Hoắc Hoành vòng quanh eo Nhiếp Nhiên, cảm xúc nhẵn mịn càng thêm rõ ràng ở dưới nước.
Hai người nhìn nhau, bầu không khí trong phòng tắm từ từ nóng lên, nhưng lại hoàn toàn bị phá tan trong lời nói lạnh như băng ở giây tiếp theo của Nhiếp Nhiên:
“Tôi không ngại dìm chết anh dưới nước, sau đó rời đi đâu.” Môi cô vẫn cong lên, thậm chí cơ thể nằm trong lòng Hoắc Hoành hoàn toàn không có bất cứ dáng vẻ lo lắng bất an nào mà con gái nên có, nhưng lời nói ra khiến cơn sóng cuộn trào mãnh liệt trong mắt anh dần dần lắng xuống.
Hoắc Hoành cười khẽ, ngực phập phồng, “Yên tâm, bây giờ tôi có lòng mà không có sức, muốn làm gì cũng không thể nào thực hiện được.”
Nhiếp Nhiên lạnh lùng cười, trèo lên người anh, sau đó nhanh chóng lấy bộ quần áo để trong tủ ra khoác lên người mình.
“Có điều vẫn phải nói một câu, gần đây em trổ mã không tệ.” Tầm mắt Hoắc Hoành dừng lại trên ngực cô.
Mặc dù không thể tự thể nghiệm, nhưng miệng lưỡi anh vẫn rất trơn tru.
Nhiếp Nhiên chậm rãi quay đầu lại, lộ ra một nụ cười rực rỡ mà quyến rũ, “Cảm giác chỉ có thể nhìn không thể ăn thế nào?”
Nói xong, cô ném cái áo sơ mi nhuốm máu trong tay vào mặt Hoắc Hoành, khoác áo khoác rồi đi ra ngoài.
...
Đám cảnh sát chán nản tập trung ở dưới tầng.
Đội trưởng hỏi: “Có tìm thấy người không?”
“Không ạ, đều là người đến thuê phòng...” Tay cảnh sát vừa bị hai đôi tình nhân dùng gối đập cảm thấy nói như vậy không hay lắm, lại bồi thêm, “Nghỉ ngơi.”
Ông chủ nghe thấy thế thì không nhịn được kinh ngạc hô lên, “Làm sao có thể!”
Đội trưởng đội cảnh sát nghe báo cáo xong rồi đi qua túm cổ áo ông chủ, nổi giận đùng đùng nói: “Anh có biết hậu quả của việc báo án giả là gì không?”
Ông chủ bị dọa ngây ra, lắc đầu liên tục, “Không, không phải vậy, tôi thật sự không báo án giả!”
“Lần sau nhất định tôi sẽ bắt anh về, sau đó niêm phong cái nhà nghỉ này!”
Ông chủ như được đại xá vội gật đầu, “Vâng... vâng...”
Nhìn mấy chiếc xe cảnh sát kia rời đi, lúc này ông chủ nhát gan mới nhũn chân ra dựa vào quầy thở hổn hển.
Đang vui mừng vì đám cảnh sát kia rời đi chưa được mấy phút thì trên tầng đã vang lên một loạt tiếng bước chân, đám nam nữ bị quấy rầy mất đi hứng thú nhanh chóng xuống tầng, vẻ mặt vô cùng khó coi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.