*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kiều Vũ Kiều giả vờ bình tĩnh nói: “Tôi có thể giở trò gì, đây là chuyện không thể thay đổi được.” Trần Duyệt lại nhìn qua cửa sổ thủy tinh vào bên trong, sắc mặt hoàn toàn u ám
Mấy giây sau, người ở bên trong đẩy cửa phòng học ra
Bọn họ thấy là Nhiếp Nhiên đi ra trước, vì vậy một cô gái trong đó vội vàng gọi cô lại, “Này!” Nhiếp Nhiên quay lại nhìn, lập tức thấy đám người dường như mang thái độ thù địch kia
Cô quen đám con gái này à? Hay là cô chọc đến đám con gái này?
Chắc là không có, khoảng thời gian này có rất yên phận
“Các cô là...” Cổ cau mày hỏi
“Cô là Nhiếp Nhiên đúng không?” Một cô gái tươi cười ngọt ngào bước ra
Nhiếp Nhiên chỉ cần liếc nhìn là có thể chắc chắn đây chính là nữ binh dã lén nhìn mình mấy ngày nay
Rốt cuộc cô ta là ai? Tại sao phải lén quan sát mình?
Bây giờ đến tìm mình lại có chuyện gì? Một loạt vấn đề không ngừng nhảy ra trong đầu cô
“Chị Duyệt, nói chuyện hòa nhã với loại người như vậy làm gì!” Một nữ binh sau lưng lập tức tiến lên, giơ tay chỉ Nhiếp Nhiên, khinh thường nói: “Này! Cô chính là Nhiếp Nhiên ở lớp 6 đúng không?” Bởi vì muốn làm người khiêm tốn nên lúc đối mặt với nữ binh gây hấn đó, Nhiếp Nhiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598097/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.