*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh cong khóe miệng lên, chủ động chạm vào ly rượu của Nhiếp Nhiên, ly thủy tinh đụng vào nhau phát ra tiếng vang lanh lảnh, “Bữa tiệc này của em thật cao cấp, lại để Tổng giám đốc tôi đây đích thân làm khách quý.” “Là vinh hạnh của tôi.” Vì uống rượu nên đôi mắt Nhiếp Nhiên càng thêm lấp lánh
Hoắc Hoành liếc cô, anh nhớ đến nụ hôn buổi chiều hôm đó, cổ họng hơi căng ra
Anh vội vàng uống mấy ngụm rượu, đè nén sự nóng bỏng kia xuống
Nhiếp Nhiên lại hỏi, “Vậy tôi vẫn làm trợ lý thư ký à?” “Không phải.” Hoắc Hoành bình tĩnh nói: “Em làm thư ký riêng của Hoắc tổng.” “Thư ký riêng?” Nhiếp Nhiên kinh ngạc trợn to hai mắt
Không phải là anh ta đang nói đùa chứ? Thư ký riêng chẳng khác nào là thư ký trưởng rồi
Công việc ở Hoắc thị không chỉ lớn hơn công ty của Lưu Chấn một chút, tầm quan trọng của thư ký riêng cũng không hề nhỏ
Hơn nữa, cô vừa đến đã đè lên đầu đám người cũ kia, chắc chắn không thể làm mọi người nể phục
Vậy thì sẽ chỉ tăng thêm gánh nặng vô hạn cho công việc của cô
Chẳng trách anh ta trả mình lương gấp đôi, hóa ra là không muốn mình dễ chịu
“Tôi vừa đi làm đã nhận chức vụ cao thế à? Không, như vậy không hay đâu, tôi vẫn chưa quen công việc!” Nhiếp Nhiên cười thoái thác
“Em tưởng tiền lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598086/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.