*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nó cau mày, “Chị muốn giúp nó à? Tôi không đánh con gái.” Nhiếp Nhiên nhướng mày, lịch sự như vậy à, ừm, thật sự hơn Nhiếp béo kia nhiều
Vì vậy cô phủ nhận ngay, “Chị chỉ đi qua thôi, chưa nói muốn giúp em ấy.” “Này! Không phải vừa nãy chị đã đồng ý với mẹ tôi là đòi lại công bằng cho tôi rồi à?” Nhiếp Dập lập tức trừng cô
“Chị chỉ đồng ý với mẹ em là đi cùng em thôi, không nói là sẽ ra tay.” Nhiếp Nhiên tìm một cái cây dựa vào đó, đút hai tay trong túi, dáng vẻ tôi là người qua đường
Một cậu con trai khác đang chơi cùng Uông Minh Hạo cười xấu một tiếng, “Được! Các anh em, thằng béo này muốn ăn đòn, chúng ta đừng nhẹ tay!” Đám người nhao nhao đi về phía Nhiếp Dập
“Không, không, không!” Nhiếp Dập thấy bọn họ đi về phía mình, bị dọa đến nhũn cả chân ra, kêu gào, “Mấy người tránh ra, mau tránh ra!” “Đợi đã.” Câu nói của cô khiến mấy cậu bé đang định dạy dỗ Nhiếp Dập dừng bước lại, một đứa trong đó cau mày: “Không phải chị nói là không giúp à?” Rõ ràng nó khó chịu vì việc cô chen ngang
Nếu không phải cô nói mặc kệ tên nhãi Nhiếp Dập kia, cũng không nhúng tay vào chuyện này, nó đã sớm đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598075/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.