*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
hóa ra phản ứng còn rất kém.” Nhiếp Nhiên mỉa mai thêm
Lần này Trần Duyệt giận điên lên.
“Con nhỏ này đúng là tức chết tôi rồi!” An Viễn Đạo kéo Trần Duyệt ngồi dưới đất lên, “Em đứng lên cho tôi! Hai người quang minh chính đại đánh một trận, tôi cho cô xem xem lớp 1 rốt cuộc như thế nào?” Dám nói lính anh ta đích thân đào tạo không bằng lớp 6? Những người lính này đều do anh ta chuyên tâm huấn luyện ra, cho dù bây giờ vào bộ đội đặc chủng cũng chưa chắc đã kém hơn
Trần Duyệt bị chọc giận và cũng vì vinh dự của mình và lớp 1, lập tức đứng thẳng người lên, hiển nhiên là muốn nhân cơ hội này cho Nhiếp Nhiên một bài học
Nhiếp Nhiên liếc chân cô ta: “Sao thế, chân khỏi rồi à? Lại không trẹo nữa à?” Trần Duyệt đang định bày thể giật mình trong lòng
Nghiêm Hoài Vũ lập tức làm ầm lên: “Ha ha, lộ sơ hở rồi!” “Hừ! Tôi biết ngay là cô ta giả vờ mà!” Hà Giai Ngọc khinh thường hừ lạnh
“Tôi biết sớm hơn cô.” Nghiêm Hoài Vũ đắc ý liếc Hà Giai Ngọc ở bên cạnh
Hà Giai Ngọc từ trước đến giờ không chịu thua cũng lập tức phản bác: “Tôi biết sớm hơn anh!” Hai người anh một câu tôi một câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598064/chuong-773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.