*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ba, ngày nào cũng phải uống canh xương hầm, liệu có phiến dị Diệp lắm không?” Nhiếp Nhiên cố ý nhìn thoáng qua phòng bếp, giọng nói không nặng không nhẹ, vừa vặn đủ để Diệp Trần nghe thấy, khiến cho bà ta nghiến răng nghiến lợi vì tức tối.
Nhiếp Thành Thắng làm sao biết được tâm tư phụ nữ, chỉ quyết đoán nói: “Không đâu, trong nhà có người giúp việc nấu nướng mà, bà ấy thì phiền cái gì chứ.” Nhiếp Nhiên nghe vậy thì trong lòng quả thực đã cười nghiêng ngả rồi.
Không biết Diệp Trần nghe thấy Nhiếp Thành Thắng nói vậy thì có tức điên lên không nhỉ? “Vậy thì cảm ơn dì nhiều lắm!” Nhiếp Nhiên còn tốt bụng nói một câu về phía phòng bếp.
Cô muốn Diệp Trận rõ ràng trong lòng tức hộc máu nhưng bề ngoài vẫn cứ phải bày ra vẻ mặt tươi cười.
Quả nhiên, Diệp Trân từ trong bếp đi ra, mang theo nụ cười méo mó: “Có gì mà phải cảm ơn chứ? Ba con nói đúng đấy, con bị thương thì phải tẩm bổ cho tốt vào.” Nhiếp Thành Thắng cảm thấy Diệp Trần nói có lí nên cũng gật gù: “Đúng thế.
Lần này về nhà con cứ yên tâm nghỉ ngơi, chuyện quay về đội dự bị không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598016/chuong-725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.