Lý Kiều im lặng nhìn Nhiếp Nhiên, nhưng cuối cùng vẫn quyết địn3h tin tưởng cô.
Bầu không khí lập tức trở nên căng thẳ2ng
Nhiếp Nhiên chụp lấy Mạc Lực, trong tay nắm một con7 dao quân dụng
Mà ở bãi đất trống phía trước lại có nă3m mươi tên cướp biển đang giơ súng lên ngắm bắn, chỉ riêng nhâ2n số và khí thế thôi, bên Nhiếp Nhiên thua hơn rất nhiều
“Rốt cuộc thì chúng mày là người của ai!” Mạc Lực tin chắc rằng chỉ với hai người thì không thể bắt hết được mười mấy anh em của hắn, sau lưng hai đứa này chắc chắn còn có kẻ khác
Nhiếp Nhiên cười lạnh, “Vấn đề này để đến lúc trên đường xuống Hoàng Tuyền hẵng hỏi lại đi.” Vừa dứt lời, trên tay Nhiếp Nhiên dùng sức vạch một đường, một dòng máu đỏ tươi nháy mắt đột ngột xuất hiện ở trên cổ Mạc Lực
Hiển nhiên Mạc Lực không thể ngờ được rằng cô ta sẽ độc ác giết mình như vậy, trên gương mặt hắn đều là vẻ không thể tin nổi, cổ họng bị cắt đứt ho ra máu tươi
Ngay sau đó, Nhiếp Nhiên xoay người chạy vào trong rừng cây
Cô vừa hành động, đám cướp biển sau lưng lúc này mới tỉnh hồn lại
Cô ta..
cô ta còn giết ba người anh em của chúng ta, bọn họ..
bọn họ đều chết rất thảm...” Gã nghĩ tới những thủ đoạn cực kì tàn ác kia mà chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy
Sắc mặt Mạc Lực lập tức trở nên khó coi
Chẳng trách vừa rồi mấy đứa khác không xuất hiện, thì ra đều bị bắt cả rồi
Nhưng thần sắc của Nhiếp Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598000/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.