Nhiếp Nhiên thu súng lại, cười tươi hơn: “Tao thích người xương cứn3g như mày đấy.”
Giọng nói mềm nhẹ của cô làm cho người ta 2sợ hãi trong lòng, gã cướp biển kia không nhịn được nuốt nước bọt:7 “Mày..
mày muốn làm gì?” “Tao muốn xem xem rốt cuộc xương3 của mày cứng rắn tới mức nào!” Cô cười xấu xa, sau đó lập tức túm2 lấy tóc gã cướp biển, lôi xềnh xệch ra ngoài
Cả đám dân đảo ở đằng sau không biết cô muốn làm gì, vừa sợ hãi lại vừa tò mò, một đám người cứ xúm lại, không chịu tản đi
Lúc này gã cướp biển chỉ thấy mũi vô cùng đau buốt, mỗi khi ông bị đẩy vào một chút thì người gã ta lại run lên, không bao lâu sau thì bắt đầu phản kháng
Nhưng gã ta bị đám đàn ông cao khỏe đè chặt, không giãy giụa được một chút nào
Gã hét ầm ĩ, làm cho bọn cướp biển ở trong phòng toát mồ hôi lạnh, bắp chân cũng run rẩy.
Ước chừng mười phút sau, tiếng hét kia dần yếu bớt, nhưng động tác giãy giụa lại không hề ngừng lại
Lại qua năm phút sau, cuối cùng ống dẫn cũng được cắm hẳn vào, Y An Đức xoa mồ hôi trên trán mình
Mà Y An Đức vừa mới bị đánh ngất xỉu cũng đã tỉnh lại, đứng ở một bên không dám lên tiếng nữa
Nhiếp Nhiên kéo tên kia tới một cái ang nước ngoài sân, sau đó thả lỏng tay ra
Gã cướp biển nhìn thấy áng nước đầy ú ụ thì hừ lạnh khinh thường: “Muốn dùm tao ấy à? Đừng thần kinh nữa, đám cướp biển bọn tao từ nhỏ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597971/chuong-680.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.