“Tạm thời tìm một căn nhà giam bọn chúng lại.”
Vì lý do an3 toàn, cũng vì cái cầu kỳ quái vừa rồi của hắn, cô quyết định vẫn2 nên giam bọn chúng lại, đề phòng sẽ xuất hiện chuyện gì bất ngờ7
“Vậy tên này thì sao?” Y An Đức chỉ tên cướp biển đã chết3 dưới đất, hỏi.
Nhiếp Nhiên lạnh lùng liếc thi thể kia, “2Nếu như mọi người muốn ăn thịt, có thể xẻ gã ra.” Muốn ăn thịt thì..
xẻ gã ra?! Người ở đây nghe thấy cô nói thế thì chỉ muốn nôn
Ngay cả mấy tên cướp biển không điều ác gì không làm kia nghe thấy Nhiếp Nhiên nói thế cũng tái cả mặt
Ăn thịt người..
xẻ thịt..
“Tôi..
chúng tôi không muốn.”Y An Đức cố nhịn cơn buồn nôn trong lòng, trả lời
“Ồ, vậy thì cho cá ăn đi.” Nhiếp Nhiên quét mắt qua đám người sắc mặt tái nhợt kia
Thịt người thì sao, không phải đều là thịt như thịt heo thịt dê sao? Huống hồ thật ra mùi vị thịt người cũng rất ngon, ít nhất kiếp trước lúc cô đói đến sắp chết đã cảm thấy vây
Đám người kia nghe thấy Nhiếp Nhiên dặn dò, vội vàng đạp bọn cướp biển còn sống bị trói lại vào một căn phòng chứa củi, sau đó lại kéo tên cướp biển đã chết kia đến chỗ vách đá
Mùa đông ở hải đảo luôn tối rất nhanh
Lúc đoàn người kéo nhau đến vách đá thì trời đã tối đến nỗi giơ tay không nhìn thấy năm ngón rồi
Nhiếp Nhiên giơ cây đuốc nhìn số lượng mìn đã được dỡ, mười mấy quả
Bảy, tám người đàn ông đào được tổng cộng mười mấy quả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597956/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.