Nhiếp Nhiên nhìn ánh mắt sáng lấp lánh của cô ta là biết cô ta đang tính toán gì trong lòng.
<3br>“Cô đi theo chị Kiều nhà cô tốt hơn
Lúc ở đội tân binh, kỹ thuật bắn súng của cậu ta r2ất chuẩn.” Đúng như dự đoán, ánh mắt Hà Giai Ngọc nhìn Lý Kiều lại lấp lánh, rất dọa người.
<7br>“Thật không? Vậy em đi theo chị Kiều là được rồi! Lần sau chị Nhiên lại dạy em ném dao!” Lý Ki3ều cau mày, im lặng nhìn Nhiếp Nhiên, trong ánh mắt hình như mang theo chút..
oán hận
Nhiếp Nhiên thành công nhất được cái đuôi này đi, cong khóe miệng lên với Lý Kiêu rồi quay người đi về phía lối ra duy nhất trên hòn đảo này
Gió mùa đông trên đảo vô cùng ướt lạnh, lại thêm nơi này là rừng cây rậm rạp, đi trên đường chỉ nghe thấy tiếng cây cối xào xạc
Ai biết anh ta có giống như Diệp Tuệ Văn ngày đó, đến lúc quan trọng lại liên lụy đến mình không! Cho nên bây giờ cô thực sự không cần người khác giúp đỡ một chút nào, chỉ muốn nhanh chóng tiền đám người này đi
“Tôi không cần, anh mau đi đi.” Kiều Duy bất đắc dĩ thở dài, “Vậy được rồi, tôi ở đây xem là được, dù sao phong cảnh nơi này cũng không tệ.” Nhiếp Nhiên híp mắt lại, lạnh lùng nói: “Anh có tin tôi giải quyết anh trước không?”
“Không đâu, cô còn chưa trả xong ân huệ, làm sao giải quyết tôi được.” Thấy Kiểu Duy bình tĩnh mỉm cười, Nhiếp Nhiên im lặng một lúc, cuối cùng cứng rắn nói, “Lúc hành động đừng có gây trở ngại cho tôi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597947/chuong-656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.