Y An Đức thấy con gái lại quỳ xuống trước mặt mình vì đám người kia thì chấn động3, ông ta trợn mắt, “Y Xá, con điên rồi à?!” Hai hàng nước mắt rơi trên mặt Y Xá,2 cô quỳ trước mặt Y An Đức, lắc đầu, “Không, con không điên, con cầu xin ba đừng7 làm hại bọn họ, bọn họ đều là người tốt!”
“Bọn chúng không đánh cướp bi3ển cho chúng ta thì có tốt thể nào cũng vô dụng! Giữ bọn chúng lại, bọn chúng sẽ2 hại chúng ta, hại cả tộc chúng ta!” Y An Đức thấy con gái u mê không tỉnh ngộ như vậy thì vô cùng thất vọng và tức giận. . Tiên Hiệp Hay
“Đưa Y Xá xuống cho ta, giam lại!”
“Rõ!”
Y An Đức nghe thấy câu nói cuối cùng của con gái mình, kinh hoàng nhũn hai chân ra, ngã xuống đất
“Con..
con..
con!” Ông ta ngồi dưới đất, không nói nổi một câu lưu loát, tức giận mặt đỏ bừng lên
Y Xá lệ đến bên cạnh Y An Đức, khóc thút thít nói: “Ba, con..
Y Xá cuống lên, vùng vẫy lắc đầu, “Không phải vậy, bọn họ đã đồng ý, bọn họ thực sự đã đồng ý!” Y An Đức nghe thấy thế thì hòa hoãn hơn mấy phần, cố ý nhìn đám thanh niên đứng ở trước cửa nhà gỗ kia
Sau khi thấy bọn họ không lên tiếng, vẻ mặt ông ta sầm lại, lạnh lùng ra lệnh: “Đưa Y Xá về!” Y Xá vội vàng cầu khẩn nói với Kiều Duy đang đứng im không nhúc nhích: “Kiều Duy, anh mau nói đi! Anh nói anh sẽ đánh cướp biển đi, anh đánh cướp biển xong sẽ còn được lấy em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597926/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.