*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vì ôm súng trong một thời gian dài, tay bọn họ cứng đơ không thể lập tức hạ xuống, còn đôi mắt nhắm chuẩn mục tiêu kia bị nước mưa tấn công trong thời gian dài nên cũng đã trở nên đỏ ngầu
Các binh sĩ lết cơ thể vô cùng mệt mỏi và đôi tay không thể giơ lên được nữa ra khỏi sân tập.
Nhiếp Nhiên cũng không ngoại lệ
Tuy nhìn cô có vẻ vẫn bình thản, nhưng cô không biết chút nữa đi tắm liệu có thể vắt nổi khăn hay không
Lúc đi qua người Hoắc Hoành, đột nhiên cô nghe thấy giọng nói lạnh lùng của anh, “Nếu như..
cô ta chết thì sao?” Chân Nhiếp Nhiên hơi ngừng lại, bất giác nghĩ tới chuyện ban nãy anh mượn danh nghĩa huấn luyện động tay động chân với mình, lửa giận trong lòng lại bùng lên lần nữa
“Vậy thì để cô ta chết đi thôi.” Vậy thì để cô ta chết đi..
để cô ta chết đi..
chết đi...
Ánh sáng cuối cùng phía chân trời hoàn toàn biến mất, trong màn mưa bay bay, từng câu từng chữ của cô đều mang theo sự lạnh lẽo, khiến lòng Hoắc Hoành thắt lại.
Vì Kiều Vũ Kiều bị hôn mê sâu nên cô ta được đưa thẳng tới bệnh viện quân đội ngay hôm đó
Lớp 6 không còn kẻ vướng chân nữa, chí ít mỗi lần lúc tập hợp cũng không bị phạt chạy
Cũng vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597912/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.