*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đội trưởng Lệ!” Một người trong đội nhìn thấy tay cô lướt nhanh trên bàn phím, lập tức lên tiếng.
Rõ ràng là không muốn người ngoài nhúng tay vào.
Tài liệu này họ phải tốn bao nhiêu công mới giải mã được, một cô gái lạ hoắc từ đâu đến chẳng thèm chào hỏi gì lại bắt đầu tùy tiện sửa như thế, ngộ nhỡ hỏng thì làm thế nào?
“Ở đâu có mùi máu tươi vậy?” Đột nhiên một cảnh sát bên cạnh nhíu mày nói.
“Mũi cậu là mũi chó à, Cục Cảnh sát thì lấy đâu ra máu tươi!” Một cảnh sát khác cười phản bác, nhưng vừa quay đầu đã thấy cổ tay áo của Nhiếp Nhiên chảy xuống một dòng máu tươi thì sợ hãi nhảy vọt lên: “Á! Cô cô cô! Máu… máu!”
Lệ Xuyên Lâm nhìn theo tay của cảnh sát kia, cau mày, chạy nhanh đến trước mặt Nhiếp Nhiên.
“Cô bị thương rồi. Là vụ đấu súng lúc nãy à?” Anh ta ngồi xổm dưới đất, kiểm tra vết thương trên tay của Nhiếp Nhiên. Bởi vì cô mặc áo dài tay màu đen nên suốt quãng đường Lệ Xuyên Lâm không phát hiện ra.
Anh ta kiểm tra một cách cẩn thận.
Là vết xước, có khi là lúc tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597895/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.