*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhiếp Nhiên cười khẽ nhìn Nhiếp Thành Thắng
Trong phòng lập tức im lặng như tờ
Sau đó, Nhiếp Thành Thắng đột nhiên đứng lên, đi ra khỏi phòng sách xuống tầng
Nhiếp Nhiên biết ông ta ngầm đồng ý rồi
Cô ngồi ở trong phòng sách im lặng nghe âm thanh dưới tầng, rồi nghe thấy tiếng khóc của Nhiếp Dập đột nhiên phóng đại mấy lần, la hét không muốn, không đi..
Ngay sau đó, tiếng quát giận dữ của Nhiếp Thành Thắng cũng vang lên, hình như là ép nó, sau đó lại xen lẫn tiếng xin tha thứ khuyên giải an ủi của Diệp Trân
Tóm lại, dưới tầng hỗn loạn gà bay chó chạy
Nhiếp Nhiên nghe tiếng quát càng ngày càng lớn kia, lúc này mới đi ra khỏi phòng sách trên tầng hai, cuộc đối thoại ở tầng dưới cũng càng ngày càng rõ ràng
“Trước kia là ba quá cưng chiều con, chiều đến nỗi con không biết trời cao đất dày! Nếu không sao lại biến thành dáng vẻ ngày hôm nay được
Ba nói cho con biết, hôm nay con nhất định phải đi xin lỗi! Không được thương lượng!” “Con không đi, đánh chết con cũng không đi!”
“Choang...” Nhiếp Nhiên mới đi tới đầu cầu thang đã nhìn thấy mảnh vỡ thủy tinh rơi đầy đất, rất rõ ràng tiếng động vừa rồi là từ cái cốc thủy tinh này
“Rốt cuộc con có đi không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597889/chuong-598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.