*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô vừa dứt lời, Phương Lượng kinh ngạc đến nỗi suýt nữa nhảy lên khỏi ghế lái, “Em nói cái gì? Từ năm mười sáu tuổi Hoắc Hoành đã làm việc bên cạnh Hoắc Khải Lãng, làm sao có thể là người bên phía chúng ta được!” Nhiếp Nhiên nhún vai, cô biết ngay Phương Lượng sẽ không tin mà
Thật ra cô không nên nói chuyện này với Phương Lượng
Nếu Hoắc Hoành đã là người mình nhưng lại làm việc bên cạnh Hoắc Khải Lăng, chỉ có thể chứng minh anh ta đang nằm vùng, đang chấp hành nhiệm vụ
Hơn nữa vừa rồi nghe Phương Lượng nói mười sáu tuổi anh ta đã ở bên cạnh Hoắc Khải Lãng, đủ để có thể thấy nhiệm vụ này gian khổ và nguy hiểm thế nào
Nhưng cô cũng bất đắc dĩ, cho nên chỉ có thể nói với Phương Lượng
“Em nói thật à?” “Vâng.” Lấy được câu trả lời khẳng định của Nhiếp Nhiên, Phương Lượng mới bình tĩnh lại, nghiêm túc hỏi: “Em phát hiện ra từ đâu?” “Anh ta truyền tin với một quân nhân, em vô tình phát hiện ra.” Lúc đó, cô ở cái ngõ sau Cục Cảnh sát, nhìn bóng người mơ hồ không rõ, cho nên cô không có cách nào chắc chắn
Mãi cho đến tận ngày dạ tiệc ở Hoắc thị kết thúc, Hoắc Hoành đưa cô về nhà, lúc đèn xe chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597878/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.