*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thực ra cô vẫn có khả năng đối phó với Hoắc Mân, nhưng cô cảm thấy thời điểm Hoắc Mẫn đến tìm quá trùng hợp
Thế nào mà Lưu Chấn vừa mới chạy trốn thì Hoắc Mân đã đến tìm, còn bắt cóc cô nữa
Giờ, xem ra cô đã đoán đúng
Hoắc Mân và Lưu Chẩn cấu kết với nhau, chúng nghĩ rằng sẽ dùng có uy hiếp Hoắc Hoành đổi lấy chỗ hàng lần này
Nhưng Nhiếp Nhiên lại không nghĩ Hoắc Hoành sẽ đồng ý
Vì thế, cô định chờ qua con phố đông đúc này, tìm thời cơ thích hợp đạp Hoắc Mân khỏi xe, sau đó dẫn Lưu Chấn đi
Vốn dĩ cô đang lo không tìm thấy Lưu Chấn, không ngờ ông ta lại tự dẫn xác tới
Đúng là thiên đường có lối thì không đi lại cứ thích đâm đầu xuống địa ngục
Nhiếp Nhiên thầm cười khẩy nhưng lại vờ như là đang chuẩn bị tỉnh dậy
Lưu Chấn ngồi bên cạnh, “Cuối cùng thì cô cũng tỉnh rồi sao?” Nhiếp Nhiên nghe thấy âm thanh kia thì tỏ vẻ rất kinh hãi, “Lưu tổng?” Sau đó thấy tay mình bị buộc ra sau, vẻ mặt cô tỏ rõ sự hoảng hốt, hoang mang: “Lưu tổng, ngài..
ngài muốn làm gì?” Lưu Chấn lấy ra một con dao sắc bén, cười nham hiểm, lạnh lùng “Cô nói xem tôi muốn làm gì? Hoắc Hoành lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597875/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.