*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhiếp Nhiên cuối hàng nhìn thấy thủ đoạn tàn độc đó của anh ta thì không khỏi oán thẩm một câu: biến thái! Trước giờ chỉ có mùa hè nắng nóng dội nước lạnh, đây là lần đầu tiên cô thấy mùa đông đi giội nước nóng
Quả nhiên, tên Hoắc Hoành này đã biến thái tới cực điểm rồi
Mưa lớn vẫn trút xuống rào rào, hoàn toàn không có dấu hiệu ngớt, còn lớp 6 cứ lặng lẽ bê súng trên sân tập
Đột nhiên, từ phía xa, có một binh sĩ mặc quần áo rằn ri chạy về phía lớp 6, hành quân lễ với Hoắc Hoành rồi nói: “Báo cáo chính trị viên, tiểu đoàn trưởng có việc tìm anh.” Hoắc Hoành gật đầu: “Được, tôi biết rồi.” Sau đó, anh nói với người của lớp 6: “Cứ tiếp tục.” Mọi người còn đang nghĩ nhân lúc Hoắc Hoành đi sẽ tranh thủ nghỉ ngơi một chút, nghe thấy như vậy thì khóc ròng trong lòng.
Bọn họ bổ súng không hề buông tay suốt cả một buổi chiều rồi, lẽ nào nghỉ ngơi mười phút thôi cũng không được sao? Sao chính trị viên này còn tàn nhẫn hơn sĩ quan huấn luyện thể chứ? “Bốp...” Lại là tiếng vật nặng rơi xuống đầy quen thuộc
Lần này tiếng rơi ở ngay bên cạnh Nhiếp Nhiên
Cô liếc sang nhìn thì thấy Kiều Vũ Kiều đứng bên cạnh mình ngã xuống đất
Có lẽ vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597873/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.