*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói xong, cô đi thẳng vào phòng mình, đóng cửa lại.
Tắm rửa xong, buông rèm cửa sổ, cô dần chìm vào giấc ngủ trong ánh sáng mờ mờ của căn phòng, hoàn toàn không quan tâm tới sống chết của Diệp Trân.
Mà cũng có một người cũng chẳng thèm quan tâm tới sống chết của Diệp Trần, đó chính là Nhiếp Thành Thắng.
Ông ta vừa mới nhận được điện thoại báo họp khẩn cấp thì người giúp việc trong nhà lại gọi thúc giục ông ta quay về vì Diệp Trần bị ngất.
Nhiếp Thành Thắng cảm thấy vô cùng phiền, bực bội quát lớn trong điện thoại: “Tôi có phải bác sĩ đâu, về thì làm được gì chứ hả! Ngất rồi thì đưa đi bệnh viện đi!” Sau khi nói xong, ông ta lập tức cúp máy.
Đám người giúp việc không còn cách nào khác, đành phải gọi điện cho cấp cứu đưa người đi.
Vì thế, sau khi Nhiếp Nhiên tỉnh lại thì cả nhà tối om, tất cả đám người giúp việc đều đã theo Diệp Trân tới bệnh viện, ngay cả người nấu cơm cũng không ở nhà.
Nhiếp Nhiên quả thực không biết phải nói gì.
Lúc này đừng nói là canh xương hầm, ngay một chút cơm để ăn còn chẳng có ấy chứ.
Cô đành tự vào bếp nấu nấu chút đồ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597866/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.