*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhất thời Nhiếp Nhiên nhớ tới lời nói vừa rồi của Hoắc Hoành với Lưu Huy, người của anh ta đã bị chặn lại ở bên ngoài hết, nghĩ hẳn là người trên hai chiếc xe này rồi.
Chắc là bọn họ nghe được tiếng xe cảnh sát, sợ mình sẽ chạm mặt cảnh sát nên nhanh chóng lùi về, cho người âm thầm quan sát tình hình, chờ đợi cơ hội để cứu viện.
Được rồi, dù sao cũng đang chưa biết phải trả ân tình cho Hoắc Hoành như thế nào, cuối cùng cũng tìm được cơ hội phân rõ giới hạn với anh ta rồi.
Nhiếp Nhiên lại đè thấp vành mũ, đi tới gần hai chiếc xe kia.
Cô không thể tiếp xúc quá gần với những người thuộc xã hội đen này nên phải thật cẩn thận mới được.
Nhân lúc xung quanh không có ai, cô đi tới kéo mạnh của xe ngồi vào rồi tiện tay đóng cửa lại.
Toàn bộ quá trình chỉ mất có vài giây.
“Mày là đứa nào?” Tên thuộc hạ của A Hổ là người đầu tiên phản ứng lại, nhìn cô cảnh giác.
Bọn chúng lập tức rút súng bên hông ra.
Nhiếp Nhiên ngồi vào vị trí sát cửa xe, nói: “Hoắc Hoành đang ở phòng 208, các anh mau lái xe vòng vào trong ngõ nhỏ, nhanh lên!” Sau khi nghe thấy hai tiếng Hoắc Hoành, mấy người trong xe lại càng cảnh giác hơn: “Rốt cuộc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597862/chuong-571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.