*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng vừa nói xong, A Hổ lại thấy hối hận.
Là thuộc hạ, anh ta vốn không có quyền lên tiếng trước mặt Hoắc Hoành.
Hoắc Hoành ngồi trên xe lăn cũng chẳng có phản ứng gì, chỉ hờ hững đáp: “Sau khi ra nước ngoài, tìm một thời gian thích hợp đưa cô ấy đi.”
Quả nhiên, đối với Nhị thiếu mà nói, Hà Úy Giai chỉ được tính là một cái cọc ngầm xuất sắc, nếu có gì đó khác biệt thì đó chính là việc giờ Hà Úy Giai đã lên giường của Hoắc Mân, khiến cho Nhị thiếu hơi băn khoăn.
Nhưng nghĩ kĩ lại, đây cũng chẳng phải lỗi của Nhị thiếu, rõ ràng là Hà Úy Giai tự nguyện, hơn nữa cách làm này của cô ta cũng quấy rầy thế cục mà Nhị thiếu đã sắp sẵn.
A Hổ thu lại lòng thông cảm với Hà Úy Giai, sau đó đi vào văn phòng và đóng cửa lại.
“Bên chỗ Lưu tổng cho người tới yêu cầu muốn tiếp tục giao dịch.”
Hoắc Hoành vốn dĩ đang xem vài hạng mục sắp khởi động nghe thấy thế thì không nhịn được nhếch môi cười thành tiếng, “Ha, ông ta cũng biết gió chiều nào theo chiều ấy đấy chứ. Thấy Hoắc Mân ngã ngựa liền tính toán dựa vào tôi ngay.”
“Vậy chúng ta có tiếp tục kéo dài không?” A Hổ hỏi.
“Không, nếu ông ta muốn tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597850/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.