*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhiếp Nhiên cảm nhận được ngực anh rung động nhẹ, cô nói: “Đào lên có lẽ tôi còn có một con đường sống, không đào tôi sẽ phải chết thật.” Hoắc Hoành cau mày lại và phân tích bình tĩnh lý trí gần như máy móc của cô.
Thật ra anh rất mâu thuẫn.
Anh vừa hi vọng cô gái này có thể ngày càng mạnh mẽ, nhưng lại có lúc hi vọng khi cô gặp phải nguy hiểm có thể dựa vào mình, dù chỉ là dựa vào một chút thôi, chứ không phải là giống như bây giờ, gặp phải chuyện gì cũng lấy mạng ra đánh cược.
Anh rất sợ ngày nào đó mình chậm một bước, cô sẽ cược thua cả tính mạng.
Hoắc Hoành siết chặt tay lại, “Từ khi em vào đơn vị dự bị, tôi đã nhận ra em không thích quân đội.
Ban đầu, tôi tưởng là em chỉ đang tức giận, tức giận tôi tự tiện làm chủ, nhưng sau đó tôi phát hiện ra em không thích thật, thậm chí là ghét.
Em không hề để ý đến những chiến hữu kia, còn chống đối huấn luyện viên.” “Nhưng tôi lại không muốn từ bỏ em.
Tôi cảm thấy em trời sinh nên là quân nhân.
Em thông minh, lại có thể ung dung ứng đối với nhiều chuyện nguy hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597846/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.