*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Để tôi!” Nương theo tiếng “vùng đùng” rất lớn cách đó không xa, Nhiếp Nhiên cùng Lý Kiêu lăn xuống chiến hào
Chấn động to lớn khiến mảnh đất này rung chuyển liên tục giống như bị động đất, bùn đất phía trên hào đổ rào rào xuống, suýt nữa đã chôn sống hai người bọn họ ở bên trong
Tiếng nổ đinh tai nhức óc của mìn liên tiếp vang lên, mang theo từng trận gió mạnh sau vụ nổ cùng tiếng kêu thét của đám cướp biển
Một phút..
Hai phút..
Ba phút..
Đám mìn mà bọn họ đã bỏ ra ba ngày ba đêm không ngủ không nghỉ để cải tạo kết thúc sau ba phút ngắn ngủi
Đương nhiên, đối với đám cướp biển kia mà nói, ba phút này chẳng khác gì địa ngục
Bỗng nhiên có một bóng người từ đỉnh đầu bay qua rơi ngay xuống trước mặt Nhiếp Nhiên và Lý Kiêu
Một tên cướp biển bị lực công phá của vụ nổ làm văng đến, hắn ngẩng đầu nhìn hai người bọn họ rồi kinh ngạc chỉ tay, “Chúng mày, chúng mày...” Nhưng không đợi tên đó nói xong, “phập” một tiếng, một con dao quân dụng lạnh lẽo đã cắm vào cổ họng của hắn, làm hắn tắt thở ngay lập tức
Lý Kiêu vô thức nhìn về phía Nhiếp Nhiên, thấy cô đang thu lại bàn tay vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597839/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.