*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cũng là điểm khởi đầu cho kiếp sống sát thủ của cô
Trong trí nhớ của cô, cảm giác giết người không tồi
Ít nhất ở căn cứ mỗi lần đánh thắng đám người đó là có thể ăn một bữa cơm no, thậm chí đôi khi hoàn thành vượt mức còn có thể được một bát canh nóng
Cho nên, cô không hề quan tâm đến sự sống chết của người khác
Cô không tranh thủ lúc người ta ngã sấp xuống rồi giải quyết đã là rất tốt rồi
Nhiếp Nhiên cảm nhận được cách đó không xa có một ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm, nhưng cô vẫn giả vờ như không biết và tiếp tục chạy nhanh trong đội ngũ
Còn ba người phía sau đang kéo Kiểu Vũ Kiều tiến lên từng bước một đuổi theo
Thi Sảnh cẩn thận từng li từng tí liếc nhìn Hoắc Hoành, khi nhìn thấy khuôn mặt căng cứng của anh thì nhỏ giọng nói: “Tại sao tôi cảm thấy chính trị viên không vui lắm?” “Tôi đã cảm nhận được từng cơn gió lạnh phía sau rồi đây này, mau tranh thủ thời gian chạy đi!” Hà Giai Ngọc chẳng buồn nhìn mà giữ chặt Kiều Vũ Kiều, tốc độ dưới chân càng nhanh hơn
Chỉ một lát sau, ba người đã đuổi kịp đội, lại một lần nữa sóng vai với Nhiếp Nhiên
Thi Sảnh vừa chạy vừa nhìn Hoắc Hoành, sau đó thở dài nuối tiếc, “Ai..
nếu gương mặt đẹp trai đó mà cười một chút, bà đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597826/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.