*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mắt Lý Kiều vẫn dừng bên bàn tay cầm súng của Nhiếp Nhiên.
Nhiếp Nhiên thực sự chịu thua dưới sự kiên trì ấy, “Cậu có biết nếu như vừa rồi tôi bóp cò, cậu sẽ chết không?” “Cậu không dám, vì cậu sợ mà.” Lý Kiều tránh thoát khỏi bàn tay Nhiếp Nhiên, sau đó đứng thẳng dậy.
Nhiếp Nhiên híp mắt rất nguy hiểm.
“Cậu đang khiêu khích tôi.” Lý Kiêu cầm khẩu súng trong tay Nhiếp Nhiên, “Tôi không khiêu khích, tôi nói sự thật.” Đúng vào lúc này có một tiếng súng vang lên, làm cả căn cứ đang yên tĩnh bỗng trở nên náo động.
Tiếng còi báo động liên tục vang lên.
“Mẹ nó, tại sao lại có tiếng súng?” Nghiêm Hoài Vũ đang trò chuyện rất hứng khởi với hai binh sĩ đứng gác Quân khu 2, sau khi nghe thấy tiếng súng thì giật mình chửi tục một câu, sau đó chạy về phía ký túc xá của Nhiếp Nhiên.
“Chuyện gì xảy ra thế?” “Tiếng súng ở đâu vậy?” Mấy binh sĩ đứng gác lập tức tăng cường cảnh giác, họ chạy theo Nghiêm Hoài Vũ.
Những người còn lại bao gồm cả mấy người Hà Giai Ngọc và An Viễn Đạo đều vội vã từ nhiều hướng khác nhau mà chạy về ký túc xá của Nhiếp Nhiên.
An Viễn Đạo gạt đám người đó ra, anh ta thấy mấy người Nghiêm Hoài Vũ đang đứng ở trung tâm và muốn chạy lên trên.
“Tại sao mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597799/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.