*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay sau đó, anh sải bước đi vào và nói với người của lớp 6: “Lớp 6, buổi tối hôm nay sẽ kiểm tra sát hạch sinh tồn ngoài dã ngoại, hai mươi phút sau tất cả mọi người vũ trang đầy đủ, tập hợp ở sau núi.” Câu nói này như một quả bom nổ bùm làm cho tất cả mọi người trong lớp 6 đều ngây ra
Hoắc Hoành thấy bọn họ không có phản ứng, bèn lạnh lùng nhắc nhở: “Còn mười chín phút.” Trong nháy mắt, cả đám lấy lại tinh thần chạy như bay về phòng ngủ
Chỉ có Nhiếp Nhiên lúc đi đến trước mặt Hoắc Hoành thì dừng bước
Cô hạ thấp giọng xuống: “Chuyện của nhà họ Trần là do anh làm.” Hoắc Hoành thản nhiên gật đầu: “Ừ.”
“Tôi đã nói rồi, ai làm người nấy chịu.” Nhiếp Nhiên khép mắt, khí thế thoáng biến đổi
“Vậy em nói cho tôi biết, nếu như không có tôi nhúng tay vào thì em định sẽ làm thế nào? Rời đi à? Đừng quên em đã hẹn với tiểu đoàn trưởng một năm, không phải em muốn mượn cơ hội này để nuốt lời đấy chứ?” Hoắc Hoành như nhìn thấu cô, câu nói sau cùng của anh đẩy thâm ý
Đúng là cô có ý định rời đi thật
Nhưng cơ hội này là do Hoắc Hoành tự đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597791/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.