*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô áy náy nhìn Nhiếp Nhiên ở bên cạnh đi ra khỏi hàng cùng mình mà không biết mình mới là người vô tội
An Viễn Đạo đi tới trước mặt Nhiếp Nhiên, lạnh giọng mắng: “Tại sao vừa rồi cô lại dừng lại?” “Báo cáo sĩ quan huấn luyện, vừa rồi em bị đau sốc hồng cho nên Nhiếp Nhiên giúp em.” Cổ Lâm vội vàng nhận lỗi về mình
Đương nhiên An Viễn Đạo sẽ không quan tâm đến lời giải thích của Cổ Lâm mà nhìn thẳng vào Nhiếp Nhiên, chờ đợi câu trả lời của cô
Lúc giúp Cổ Lâm thật ra Nhiếp Nhiên đã hối hận rồi
Vốn dĩ hôm qua mình ngứa mầm hại anh ta một vố, với tính cách của An Viễn Đạo sẽ không bỏ qua mình
Bây giờ mình còn để lại thóp cho anh ta bắt, đây không phải là tự dâng lên họng súng à? Nhưng làm thì đã làm rồi, hối hận cũng không kịp nữa, lúc này Nhiếp Nhiên chỉ có thể lớn tiếng trả lời: “Báo cáo sĩ quan huấn luyện, chúng em không dừng lại, chỉ là chạy bộ tại chỗ thôi!” An Viễn Đạo cười, “Cô cảm thấy thời gian tới cho quá dài, khiến cô có thừa thời gian để chạy bộ tại chỗ đúng không?” Cổ Lâm vội vàng giải thích: “Là lỗi của em, không liên quan đến Nhiếp Nhiên, Nhiếp Nhiên chỉ tốt bụng...” “Tôi có hỏi cô không?” An Viễn Đạo nghiêm nghị ngắt lời Cổ Lâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597757/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.