*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhiếp Nhiên dựa vào một bên cửa, nhìn Lệ Xuyên Lâm nói: “Anh không đi cùng tôi sao? Để tôi đi một mình mà anh cũng yên tâm à?”
“...” Lệ Xuyên Lâm nghe xong, khóe miệng vô thức hơi run rẩy.
Anh ta thật sự rất muốn nói, đây là Cục Cảnh sát, ai dám làm gì cô chứ?
“Giải mã tài liệu.” Anh ta nhìn về phía máy tính, có chút không yên tâm.
Việc giải mã tài liệu này liên quan trực tiếp đến vận mệnh của cô sau này, ngộ nhỡ có phát sinh vấn đề gì thì đúng thật là công cốc.
Nhiếp Nhiên lại như chẳng quan tâm, chỉ vào Vương Chí, “Không phải là còn có cậu ta sao? Đi thôi.”
Nói rồi, cô phi đến kéo Lệ Xuyên Lâm đi khiến anh ta chẳng kịp nói câu nào.
Hai người chạy tới chạy lui ở hành lang Cục Cảnh sát. Nhiếp Nhiên không hề để ý đến Lệ Xuyên Lâm - người đang để tâm trí ở tài liệu đang nằm ở phòng Điều tra mật mã, hỏi: “Cục Cảnh sát các anh có hệ thống làm nhiễu sóng không?”
“Có. Sao thế?” Lệ Xuyên Lâm nén nỗi lo xuống, gật đầu.
Nhiếp Nhiên nhìn trước ngó sau hỏi: “Ở đâu đấy, dẫn tôi đi xem nào.”
“Cô muốn gì?”
Không phải chỉ là giải mã tài liệu sao? Tại sao lại liên quan đến thiết bị nhiễu sóng, Lệ Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597750/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.