*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đến tận khi con số chuyển thành số lẻ, Hoắc Hoành vẫn không ra tay.
Nhiếp Nhiên bình tĩnh ngồi bên cạnh nhìn cũng không hề thúc giục.
Con số trở nên càng ngày càng nhỏ.
Năm...
Bốn...
Ba...
Hai...
Một...
Khi con số cuối cùng chuyển động, Hoắc Hoành dùng một nhát kéo cực nhanh để cắt dây.
Lần này không có tiếng “tích tích” nhắc nhở vang lên, mà là một tiếng “tạch”, giống hệt lúc quả bom khởi động.
Màn hình đang sáng chuyển thành màu tối đen.
Nhiếp Nhiên biết Hoắc Hoành đã thành công.
Bàn tay luôn nắm chặt của cô lúc này mới hơi thả lỏng.
“Cảm giác cùng sống chết thế nào?” Hoắc Hoành giống như bị hút hết sức lực, nhưng để làm dịu không khí khẩn trương vừa rồi, anh vẫn cố đùa.
Nhiếp Nhiên bị nhắc nhở mới giật mình nhớ lại, trong khoảnh khắc lúc nãy, cô đã đặt tính mạng mình vào trong tay Hoắc Hoành.
“Hoàn toàn sai lầm.” Giọng Nhiếp Nhiên rất lạnh.
Hoắc Hoành cảm nhận được sự khác lạ của cô, nhưng chỉ nghĩ đơn giản là cô sợ hãi nên chuyển chủ đề, “Em vẫn chưa trả lời tôi vấn đề vừa rồi, em sẽ rời khỏi đây khi làm xong chuyện mình muốn sao?”
Bầu không khí trong xe lập tức trở nên đóng băng.
Thấy Hoắc Hoành đã không còn nguy hiểm, chỉ cần gọi điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597742/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.