*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mấy ngày trước ngay cả cửa chính trị viên này cũng không cho bọn họ vào, sao lúc này giống như ủy thác toàn bộ cho mình thế? Chẳng bao lâu sau anh ta nghe thấy tiếng máy móc chuyển động theo hình xoắn ốc vang lên từ xa, trong đêm tối, một chiếc máy bay trực thăng bay lên trên không trung.
Chính trị viên đi vội vàng như vậy là muốn đi đâu? Thấy tiếng nổ của máy bay trực thăng càng ngày càng xa, anh ta mới nhớ đến bát cháo sắp nguội trên tay, vội vàng đi đến phòng của Nhiếp Nhiên.
Nhưng vừa đi vào, anh ta lại phát hiện Nhiếp Nhiên ở trên giường đã ngủ mất rồi.
Nghiêm Hoài Vũ vốn muốn lặng lẽ rời đi, lại nghĩ đến lời dặn dò của chính trị viên nên dứt khoát ở lại.
Đến ngày hôm sau Hà Giai Ngọc phát hiện ra chuyện này, cô ta nghiêm khắc cẩm anh ta ngủ lại đây buổi tối, nói là nam nữ thụ thụ bất thân.
“Này! Chính trị viên ở lại đây nhiều ngày như vậy, tôi có thấy cô nói với thầy ấy là nam nữ thụ thụ bất thân đâu.” “Chính trị viên có thể giống anh à!” “Sao chính trị viên lại không giống tôi? Thầy ấy cũng là đàn ông.” “Chính trị viên ngay thẳng, không có tâm lý xiêu vẹo giống anh.” Cô ta còn thuận tiện chọc vào ngực anh ta.
“Tôi thấy cô sợ chính trị viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597737/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.