*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không bao lâu sau, hai viên cảnh sát đi vào, ngồi đối diện Nhiếp Nhiên, thần sắc nghiêm túc và lạnh như băng.
“Tên.”
“Diệp Lan.”
“Giới tính.”
“... Nữ.”
Nhiếp Nhiên ngồi đối diện hai viên cảnh sát, sau vài lần một hỏi một đáp thì cô bắt đầu thấy không kiên nhẫn nổi.
Nếu không phải Lưu Chấn còn chưa bị bắt thì cô cũng chẳng tới mức bị bắt vào đây rồi bị thẩm tra thế này.
Đúng là đám ăn hại!
“Đảm nhiệm chức vụ gì trong công ty ML.”
Nhiếp Nhiên hít sâu một hơi, trả lời, “... Trợ lý thư ký chính.”
“Vậy cô...”
Cảnh sát kia còn chưa hỏi xong thì cửa phòng thẩm vấn đã bị mở ra.
Hai cảnh sát nhìn thấy Lệ Xuyên Lâm liền lập tức đứng phắt lên, đồng thanh hô một tiếng, “Chào Đội trưởng Lệ!”
“Ừ, để tôi lấy lời khai của cô ấy cho!” Lệ Xuyên Lâm đi tới, ngồi xuống một chiếc ghế.
Hai viên cảnh sát đưa mắt nhìn nhau, sau đó thu lại bản ghi chép của mình rồi đi ra ngoài.
“Còn nữa, tắt camera theo dõi đi.”
Viên cảnh sát vừa đi tới cửa đã nghe thấy Lệ Xuyên Lâm dặn dò thêm một câu như thế thì dừng chân, tỏ vẻ không đồng ý, “Như thế không tốt lắm đâu.”
Viên cảnh sát còn lại cũng vội vàng phụ họa, “Đúng thế, làm thế là không hợp quy định.”
Lệ Xuyên Lâm lạnh lùng, nghiêm nghị nhắc lại một lần, “Tắt đi.”
Hai viên cảnh sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597732/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.